Thuyền tình, bến,
trăng
Thơ thật từ trí mộng
mơ
Hân hoan biết mấy,
vần thơ nối liền
Thuyền thơ qua lại
liên miên
Mới toanh, đầy ấp
uyên thuyên chuyện đời.
Tới lui nào chẳng
thấy vơi
Bến, thuyền chan chứa
rạng ngời ý thơ
Đêm thâu, ngày rõ vẫn
chờ
Đến khi hợp nhất
duyên mơ nối vần.
Một ngày trăng tỏ bến
thân
Một ngày thuyền ghé
lân lân xao lòng
Một ngày trăng, bến,
thuyền không
Một ngày như có trong
lòng buồn tênh.
Trong thuyền, trăng
tỏ như nghênh
Trong trăng, thuyền
đón chao chênh ấm tình
Với bến, trăng tỏ
thuyền mình
Câu thơ dung hợp, xếp
in ý người.
Thuyền đang lơ lững
bến đời
Ánh trăng soi sáng
một nơi đến cùng
Lướt đi đến giấc mơ
chung
Có trăng, thuyền, bến
hát cùng câu thơ.
Thuyền đây ghé bến
trông chờ
Lắc lư sóng nhỏ cận
bờ tin yêu
Bao năm xa vắng nhớ
nhiều
Nói, cười ánh mắt
thắm điều mến thương.
Bến, thuyền trau
những vấn vương
Trên đầu trăng tỏ chỉ
đường ghép đôi
Thơ như hiểu ý giao
bôi
Hòa vần lấp trống bồi
hồi nhớ nhung.
Sóng chờ đôi lứa
trùng phùng
Có trăng soi bóng rõ
chung một hình
Vỗ về đôi lứa niềm
tin
Câu thơ vần nối
thuyền tình, bến, trăng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét