Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Có đôi khi



Có đôi khi

Quanh quẩn kiếm tìm có việc đi
Để làm, đở rỗi, có tiền chi
Ra trước, ra sau, rồi buồn ngũ
Người này, người nọ có mà khi.

Giật mình nhìn lại gì của ta
Một thời gian đó đã trôi qua
Ôi sao, thấm thoát mà nhanh thế
Thôi giờ, không thể để quá xa.

Ngồi nghĩ một mình giữa màn đêm
Cảnh vật quanh ta nung nấu thêm
Cho dòng tư tưởng đang bừng dậy
Đến những ngày mai được êm đềm.

Đi uống cà phê chỉ mình ên
Ngồi mà suy tưởng xui hay hên
Đất Trời chưa biết, người sao biết?
Tới đâu thì tới, chẳng hề rên!

Ngày nào cũng vậy có soi gương
Cũng là khuôn mặt thật đáng thương
Cái tội quá thương mình như thế
Lâu không làm gì có mà ương.

Người lớn làm gì giống như gương
Để mà trẻ nhỏ biết soi gương
Cứ theo cái đẹp mà tiếp bước
Và ôi cuộc sống đẹp bình thường.

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

Đời người_Đời cây



Đời người_Đời cây

Bao năm lợi ích trồng cây?
Bao năm lợi ích uốn ngay thành người?

Nhỏ cây vươn sáng vút cao
Nhỏ người nhìn lớn khó sao sánh bằng.

Cây thời tùy thế mà vươn
Người thời cậy thế được tương trợ nhiều.

Cây nghiêng ngã chống bảo giông
Người nghiêng người ngã vì trong sống còn.

Lớn cây bóng mát ung dung
Lớn người đóng mác để đừng nhầm ai.

Cây là thực vật vô tri
Người là thực thể với tri thức nhiều.

Hoa thơm trái ngọt từ cây
Tiếng thơm lời ngọt người đây hiền tài.

Đời cây khi hết gỗ xây
Đời người khi hết xác thây chôn vùi.

Lặng im chống chọi như cây
Gầy từng cơ nghiệp như xây đời người.

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Có lúc mãn nguyện lòng



Có lúc mãn nguyện lòng

Người biết đó, hạnh phúc ai cũng muốn
Đâu nở đành vứt bỏ uổng tình ta
Hai con tim như nhịp đã chan hòa
Theo điệp khúc bản tình ca bất tận.

Dệt tơ duyên có những lần lận đận
Ngỡ tưởng rằng đôi lứa chẳng gần nhau
Dần về sau hiểu thấu đáo dâng trào
Vươn đường dệt duyên tơ bao mộng đẹp.

Dệt dệt mãi, tơ duyên kèm tình ái
Tỉnh mịch trời trăng sáng mãi chứng minh
Như dòng sông, có thác chính nguồn hình
Con thuyền nhỏ tìm nơi mình cập bến.

Có gì hơn bến thuyền bền tâm ý
Suốt cuộc đời mềm ngọt tí lứa đôi
Để nụ cười luôn nở bởi đôi môi
Vị nồng ấm, hương ngọt chồi mầm mới.

Hướng tương lai thì thầm lời dĩ vãng
Hạnh phúc thay có lúc mãn nguyện lòng.

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Đợi mong



Đợi mong

Ngóng trông không biết chuyện gì ?
Thấp tha thấp thỏm đứng đi chột lòng
Mắt nhìn ra ngỏ ngó trông
Cảm giác đôi chút tay không sao thừa
Nhớ mình nghe thấy hôm trưa
Trau duyên tình thắm để vừa vẹn đôi.

Nắng, gió xin hiểu giúp tôi
Làm ơn đưa đẩy một hồi người qua
Để mà ấm lại lòng ta
Nghe như đã lạnh theo đà sẻ quên.

Ngày qua, tháng lại, mình ên
Hết trông, rồi ngóng vững bền chờ ai
Thiên nhiên đủ thứ hình hài
Thương yêu chờ đợi như dài thêm ra.

Cảnh giờ sao khác hôm qua
Nhưng trong hi vọng bao la gặp người
Thương nhớ phải đợi nào nguôi
Qua mùa, mới vụ nào thôi đợi chờ
Tình cờ đang đứng chơ vơ
Người đâu xuất hiện xửng sờ tim ai.

Lòng đây ấm lại như say
Ngở chừng đang ở bồng lai mơ màng
Vậy giờ thôi hết lang thang
Chấm lau buồn tủi, kết hàng đợi mong.

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Có khi nào



Có khi nào

Có khi nào ta chợt nhận ra nhau
Trên lối nhỏ mà không hề hẹn trước
Bao chờ đợi, trông chờ như có được
Cùng cười đùa vui thỏa thích siết bao.

Có khi nào phía trước của hai ta
Cùng điểm đến như nổi niềm ước nguyện
Trên thuyền tình mà cả hai di chuyển
Biến ước mơ thành hiện thực ngân nga.

Có khi nào không còn nữa phân ưu
Mà chỉ có tiếng nói cười trau ngọt
Dù bương trãi kiếp nhân sinh đang trót
Lòng luôn đầy tin tưởng, kỉ niệm lưu.

Có khi nào trời đất với trăng sao
Như thấu hiểu tấm lòng người chân thật
Mà tạo hướng để không gì đánh mất
Sống với đời xây hạnh phúc tầm cao.

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

Buồn vì bơ vơ



 Buồn vì bơ vơ 

Thu cho nét đẹp trử tình
Người, cây, muôn thú, thêm tinh tú trời
Lại được thời tiết lạnh hơi
Trông chờ cảm giác sao chơi vơi lòng
Hương đêm nhẹ cả khoảng không
Quỳnh hương thoang thoảng bềnh bồng gần xa
Trong hương đôi chút thiết tha
Gởi người nào đó ngân nga thầm thì

Gió đưa hương đến rồi đi
Làm người mơ tưởng buồn vì bơ vơ.

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013

Có chăng …



Có chăng …

Có chăng mất tròn tim thương nhớ
Lặng lẽ tâm hồn chút bơ vơ
Có chăng mãi xa tình tan vỡ
Mà sao lâu lắm vẫn cứ chờ.

Có chăng mùa đi để mới mùa
Gom góp thay màu nỗi ưu tư
Có chăng mới đó quên rồi cũ
Xếp lại hơi ai bóng dáng lùa.

Có chăng tia nắng chốn âm u
Soi rọi con tim đã mây mù
Có chăng đến thời thôi ủ rủ
Tiếp đường xưa nối nhịp điệu ru.

Có chăng mưa tưới chốn cằn khô
Nảy chồi, hoa nụ bớt đơn cô
Có chăng đến lúc vui mừng trổ
Đôi tay choàng nắm thứ hư vô.

Có chăng tình thật đẹp trăng sao
Cấp số tăng lên mỗi lúc trau
Có chăng hỏi thơ tình như máu ?
Ngầm ngấm trong ai tự lúc nào.

- Tác giả cảm tác từ bài thơ Phải chi … của Nhà thơ Trần Kiêu Bạc

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Bóng hồng trong mơ

Bóng hồng trong mơ

Trước sau gì cũng sẽ qua
Lường trước để biết không ca cẩm gì
Hết ngày đêm đến khép mi
Tâm hồn nhẹ nhổm đến khi mãn lòng.

Hên xui có biết trước không?
Thôi thì thi phú cho lòng chuốt trau
Kéo dài tích lũy nên cao
Đầu óc thanh thản thêm mau trãi đời.

Sáng tình thong thả mọi nơi
 Có khi mọi lúc luôn vơi nỗi lòng
Khỏe xinh như búp ước mong
Khó ai không đợi bóng hồng trong mơ.

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Chung sống gắng tin yêu


Chung sống gắng tin yêu 

Theo dòng chảy cả hai cùng chăm bẳm
Việc học làm cũng như lắm chuyện lo
Dù thế nhưng vẫn không bỏ hẹn hò
Để vun tưới tình yêu cho bền vững.

Cũng có thể mọi chuyện từng ngỏ hẹp
Nên cũng thường thỉnh thoảng dẹp riêng tư
Vì việc chung, gia quyến chứ đâu từ
Cho tất cả mọi người như hai đứa.

Ngày qua tháng, năm trôi chừa tình đẹp
Của hai người ở lại chép vần thơ
Tiếp mộng mơ đan dệt mớ ơ thờ
Cùng bước đến tương lai chờ phía trước.

Lòng tin tưởng chân tình ước đẹp đôi
Không hờn trách quen đơn côi khi vắng
Càng thêm nhớ nếu cách xa sầu nặng
Không phai mờ chung sống gắng tin yêu.

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

Bồi hồi



Bồi hồi
 Thoáng nghe tiếng gọi gần xa
Những đêm tỉnh mịch trằng tà đầu thôn
Chăn màn chờ đợi suốt hôm
Mà sao chẳng thấy đến ôm gối nằm.

Ra, vào nhưng lại lặng câm
Lúc đứng, lúc ngồi mắt ngắm xa xăm
Trông nhìn dáng vẻ đang chăm
Theo như mơ ước được thăm mộng đời.

Trắng đen mấy thuở người ơi ?
Duyên thời sẽ đến, chẳng mời mà qua
Trống, mõ khua ở chùa xa
Lặng yên khẻ nhịp lòng ta bồi hồi.

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Cho đến nay vẫn đẹp

Cho đến nay vẫn đẹp

Lạnh đêm khua làm tim càng sâu lặng
Muộn cuộc tình nghe im vắng đơn côi
Nói gì đây, khi lở mối vun bồi
Giờ chờ đợi như làn môi đã khép.

Người đã đến bao lần ghép vần thơ
Thêm mơ mộng tâm tư chờ trở lại
Thầm suy nghĩ cớ sao nay oan trái
Trên tình đường hai đứa phải xa nhau.

Lặng lẻ đi, để người đau ở lại
Với nổi buồn vương vấn mãi trong tim
Luôn nhớ ai mà chiều tím vẫn tìm
Lòng thổn thức nhưng tình chìm vô vọng.

Lê thê khắp bốn bề trong mơ mộng
Để tình mình tìm giữ ngóng đợi ai
Đến ngày sau còn đó cái hình hài
Thuở xưa ấy cho đến nay vẫn đẹp.

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Biết đâu bến bờ

Biết đâu bến bờ 

Phiêu du đây đó kiếp này
Ước mơ chẳng thấy chỉ cày tấm thân
Lâu lâu thì phải phân trần
Để người thêm hiểu thêm gần mà qua.

Tình người khi cũng gần xa
Có trong cuộc sống mà ra chân tình
Đau, thương từng nhịp phân minh
Lắng nghe, tìm hiểu hàng nghìn phân ưu.

Trôi theo dòng nước vô tư
Gợn tung cơn sóng thêm từ kết thơ
Men say nơi chốn mộng mơ
Lơ thơ lẩn thẩn biết đâu bến bờ.

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

Thơ Tứ tuyệt 010


Thơ Tứ tuyệt 010

Sa Đéc tình chung
Phát quà, khám bệnh, vén đôi tay
Góp giọt máu hồng nối tình bay
Đông người đã đến ngày hiến máu
Sa đéc tình chung lớn đâu vài.

Tự tình bán vé số
Lặng lội sớm hôm những đường xa
Kiếm cơm, chăm sóc trẻ già qua
Mời mua, nỉ non cùng ngõ xóm
Không phải dò ôm, sống cả nhà.

Câu chuyện phế liệu
Phế liệu đồng nát đồ bỏ đi
Cơ nghiệp có lúc sáng lắm khi
Cũng là một nghề thu dọn sạch
Kẻ bán, người mua hợp ý vì ?

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Dịu dàng



 Dịu dàng

Dịu dàng cho biếu tôi xin
Dành để tích lũy làm tin sau nhờ.
Dịu dàng như thuở còn thơ
Dạ thưa lễ phép đâu trơ trẻn lòng
Dịu dàng tà áo học sinh
Dáng bay theo gió như vinh với người
Dịu dàng đôi lúc bên đường
Dễ nhường bao chuyện bình thường với ta
Dịu dàng lúc có việc cần
Dăm lời nói nhỏ vân phân ít điều
Dịu dàng men ngọt tình yêu
Dọn mâm tình ái có nhiều hương thơm
Dịu dàng khó xử trí đây
Dựng xây cho mình từng ấy nhỏ thôi.
Dọn đường tôi chết mộ chôn
Dịu dàng nơi nghĩ vong hồn thoát siêu.

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Cọc cằn



Cọc cằn

Cọc cằn ai chẳng muốn đâu
Cứ như có sẳn nghe câu bực mình
Cọc cằn là thứ chi chi
Chỉ cần phật ý là lì mặt ngay
Cọc cằn lời nói khó nghe
Câu văn, dòng chử như chè mà cay
Cọc cằn công việc làm ngay
Có mà bực tức cho dài ngày hơn
Cọc cằn tìm chổ trúc cơn
Càng thêm xui quẩy nhiều hơn cho mình
Cọc cằn người lớn, kẻ trên
Coi như lễ nghĩa không bên vực mình
Cọc cằn trẻ nhỏ, nữ nhi
Còn gì thân phận nam nhi anh hào
Cọc cằn muốn có là ra
Cốt sao người biết ta là ai đây
Cọc cằn khi chết phiêu diêu
Cầu kinh xám hối để siêu thoát hồn.