Bồi hồi
Thoáng nghe tiếng gọi gần xa
Những đêm tỉnh mịch trằng tà đầu thôn
Chăn màn chờ đợi suốt hôm
Mà sao chẳng thấy đến ôm gối nằm.
Ra, vào nhưng lại lặng câm
Lúc đứng, lúc ngồi mắt ngắm xa xăm
Trông nhìn dáng vẻ đang chăm
Theo như mơ ước được thăm mộng đời.
Trắng đen mấy thuở người ơi ?
Duyên thời sẽ đến, chẳng mời mà qua
Trống, mõ khua ở chùa xa
Lặng yên khẻ nhịp lòng ta bồi hồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét