Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Đẹp mãi câu thơ



Đẹp mãi câu thơ

Dù mưa hay nắng vẫn dãi dầu
Có khi thờ thửng cả đêm thâu
Thỉnh thoảng mắt cay vì sâu lắng
Nhưng vẫn mơ mong bớt tí sầu.

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Nhớ thầy, cô



Nhớ thầy, cô 
Nhiều khi đầu óc nhớ thầy, cô
Phần nào nhà cửa, bát cùng tô
Nhờ được giảng dạy nơi trường lớp
Trò ngoan thành đạt đến trầm trồ
Học tập, đường đời thay cha mẹ
Hướng dẫn khuyên dùng cách lăng vô
Khó khăn giải quyết bằng ý chí
Chứ không suy nghĩ kiểu mơ hồ.

Thơ tứ tuyệt người thầy



Thơ tứ tuyệt người thầy

Người thầy nơi xa
Tấm lòng nhân hậu lẫn bao dung
Hẻo lánh miền xa giữ tình chung
Thầy, cô trách nhiệm thêm bảo mẫu
Đi học, trò ngoan việc không chùng.

Đúng thầy mình
Trò giỏi hoặc dở không phân biệt
Nhà giàu hay khó chẳng nể khinh
Chuyên cần, phá phách là cần biết
Nói chuyện, phân minh đúng thầy mình.

Người ân tâm hiền
Thời xưa thầy giáo uy danh
Ngày nay dạy học lòng thành ẩn thân
Trò học mến mộ đến gần
Tiếng tăm vang vọng người ân tâm hiền.

Thầy trò chung tay



Thầy trò chung tay

Trọng sư, ơn nghĩa những người thầy
Chân tình cao quý đẹp lắm thay
Hình như chỉ sau ơn cha mẹ
Chăm chút đường đi mỗi tháng ngày.

Biết bao thầy, cô những vùng xa
Người thường nghe thấy chẳng muốn qua
Thế nhưng vẫn có thầy, cô trẻ
Mái trường, trò vui tựa ở nhà.

Tương lai thì quá đổi xa xăm
Mỗi ngày lên lớp tận tụy chăm
Mở rộng hiểu biết cùng xử thế
Trò nhỏ hiền ngoan nghĩ âm thầm.

Cống hiến cho đời sự nghiệp chung
Trồng người tài giỏi để phá tung
Nghèo khó, hiểm nguy cho đất nước
Thẳng đứng vươn cao như bách, tùng.

Việt nam luôn giữ lòng kính trọng
Tình thầy cao cả vị nhân tâm
Tương lai thế hệ như Thánh Gióng
Thế giới hiên ngang sánh ngang tầm.

Thời nay thầy trò phải chung tay
Phổ biến ghi chép những điều hay
Dạy tốt, học ngoan thành quả tốt
Thế hệ mai sau giỏi hơn thầy.

Ngày hiến chương nhà giáo




Ngày hiến chương nhà giáo

Hai mươi mười một ngày dương
Hiến chương nhà giáo mở đường tương lai
Việt Nam đã chọn lấy ngày
Tôn vinh sự nghiệp uốn ngay rèn người
Thế hệ nhiều lớp thắm tươi
Dâng hoa kính chúc mĩm cười giáo viên
Việt Nam đất biển một miền
Tôn sư trọng đạo dựng yên nước nhà
“ Bụi phấn ” vang vọng khúc ca
Thầy trò chung một chuyến phà gian nan
Trọng trách vai vác, tâm mang
Thầy truyền chữ nghĩa không màng lợi danh
Hướng trò sáng tối việc lành
Tương lai rộng mở từng canh sống còn
Miền quê, hải đảo, trên non
Khó khăn đủ thứ vẫn tròn tư duy
Điều kiện dạy, học có tùy
Đôi lúc gian khó hiểm nguy cam lòng
Cô, thầy với ước nguyện mong
Trò ngoan, học giỏi rạng hồng tương lai
Hoàn cảnh, giai đoạn thì dài
Thâm tâm mô phạm nào ai than phiền
Trồng người sự nghiệp thiêng liêng
Xã hội tôn trọng, mọi miền yêu thương.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Sống âm thầm



Sống âm thầm

Mây hởi. làm ơn lấp ánh trăng!
Làm cho dịu mắt đỡ phải căng
Dễ vào giấc ngũ mà an phận
Tới đâu thì tới chẳng cọc cằn.

Nhưng gió đưa mây mãi chốn nao
Đành lòng chờ đợi mặc xốn xao
Chuyện đời mới, cũ đưa đẩy đến
Âm thầm tôi, nó cứ cào nhào.

Đã lâu nằm tưởng mãi xa xôi
Một mình cô lẽ của đơn côi
Chỉ có bạn thơ nguồn hy vọng
Ghép sống thực hư để vun bồi.

Đang mơ hay tỉnh giữa trời khua
Rực hồng phía trước việc đang đua
Nhanh mà chớp lấy vì cơ hội
Nếu không thì phải đợi tới mùa.

Tình nghĩa thân thương rộng mở tâm
Việc làm dù nhỏ thỉnh thoảng châm
Rúng động, xót đau tùy hoàn cảnh
Tự dưng tin tưởng sống âm thầm.