Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Mối tình tay ba



Mối tình tay ba

Nông dân chăm bẳm ngoài đồng
Tinh mơ trên ruộng, chiều trông việc nhà

Công nhân lao động giờ, ca
Nội quy, sản phẩm, kiểm tra chuyên cần

Mua bán nói đến thương nhân
Ôi nào đủ thứ người gần thường xuyên

Cuộc sống ràng buộc tự nhiên
Để mà trụ vững nối duyên hợp tình

Nông dân lui tới chợ mình
Bán cái chăm sóc, mua rinh đồ sài

Công nhân cần cái để nhai
Sản phẩm thì bán, mua vài cơm rau

Thương nhân thì phải đón chào
Người mua, người bán mời vào quầy đây

Nông dân thiếu thốn, hao gầy
Có đâu cơm gạo để đầy bụng ta

Công nhân khốn khó, cẩm ca
Có đâu sản phẩm để mà tiến nhanh

Thương nhân mua bán gian manh
Công, nông chịu thiệt vì nhanh tin người

Công, nông, thương nghiệp bao đời
Tình duyên gắn chặc nào rời xa ra

Không ghen, chẳng thẹn, lại đa
Mối tình chung thủy tay ba thắm nồng.

Tháng 08-09/2012
MSDT 57

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Việt Nam nhân ái tình người



Việt Nam nhân ái tình người

Dân tộc Việt dung hiền, chất phát
Vốn ngàn xưa thơm ngát đến nay
Qua nhiều loạn lạc đắng cay
Lấy câu nhân nghĩa làm thay đổi đời.

Khi địch họa, thiên tai chợt đến
Cả cộng đồng thương mến sẽ chia
Góp công, góp của, này kia
Chung tay hiệp sức cho lìa khó chung.

Chung lối xóm ân tình quen thuộc
Cùng mái trường như cuộc tâm giao
Bạn bè tâm huyết xiết bao
Như người thân thuộc cùng nhau máu hồng.

Luôn chào đón những người bạn mới
Khắp năm châu thế giới tình chung
Góp xây phát triển tới cùng
Hòa bình khu vực, đắp vun bạn bè.

Lời thăm hỏi nước nào gặp khó
Giúp đở tùy hiện có quốc gia
Dựa vào cái mạnh nước nhà
Theo lời đề nghị mang ra giúp người.

Như có sẳn thói quen trong máu
Thế hệ này con cháu mai sau
“Nghĩa, Tâm” đức tính trao sâu
Trọn câu “Đạo, Hiếu” dài lâu muôn đời.

Tình đôi lứa tấm lòng chung thủy
Tình quê hương vững lủy tre xanh
Theo thời dân tộc uốn quanh
Cuộc sống thịnh vượng, đất lành Việt Nam.

Tháng 8-9/2012
MSDT 57 

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

Tổ quốc Việt Nam



Tổ quốc Việt Nam

Yêu biết mấy quê hương hình chử S
Bốn nghìn năm văn hiến sánh rồng tiên
Người Việt Nam cần mẫn tiếng lành hiền
Vượt gian khó, khắp mọi miền tươi sáng.

Theo lịch sử như kho tàng vô giá
Tổ tiên xưa đến chồi lá tương lai
Bước tiếp đi trên đường trãi muôn vài
Gương ngời sáng rọi đường ai thầm cảm.

Liền một dãy Bắc Trung Nam thống nhất
Núi liền sông ruộng bát ngát phì nhiêu
Dưới đất kia, khoáng sản chiếu ít nhiều
Càng tin tưởng phát triển đều vững bước.

Ta đang sống trên đất nước Việt Nam
Luôn ghi nhớ những người làm lịch sử
Cho Việt Nam được tiến cử vinh sư.
Có thành tựu, phát triến chừ nhanh mạnh.

Bao thắng cảnh, di tích ngành xếp hạng
Người trong nhà lẫn bè bạn ngợi khen
Theo tự nhiên ngàn năm vẹn một miền
Nguyên sinh giữ, sửng sờ nghiên người đến.

Đang hòa nhập, không hòa tan xu hướng
Bước tiếp theo những tư tưởng đổi thay
Dân ấm no, hạnh phúc mãi dài dài
Mà vẫn giữ văn hóa ai người Việt.

Ta suy nghĩ cùng việc làm thiện tốt
Cùng góp vào xây nòng cốt quê hương
Lớp cháu con với tư tưởng như dường
Yêu Tổ Quốc cùng nhau cường hưng nước.

Tháng 08-09/2012
MSDT 57

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Ngũ




Ngũ
Đã say vì rượu ngũ đi thôi
Ngũ vì tất cả kẻo thôi rồi
Ma men hại sức dần tiêu phí
Còn gì thân thể chỉ để trôi
Chẳng ai muốn tiếp người say xỉn
Loạng choạng chân đi, thở mùi hôi
Nếu như uống nữa thì miệng lỗi
Nhậu vừa rồi ngũ đủ lên ngôi.

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Ra vào thoáng mơ



Ra vào thoáng mơ

Sang hèn danh lợi đời này
Tham sân si để bớt cày lên ngôi
Có người mơ ước không thôi
Êm xuôi cuộc sống cùng nồi cơm canh.

Vào đi một giấc ngũ thành
Ước mơ rồi sẽ vươn cành nở hoa
Vào đi khoảng lặng hiền hòa
Tiếp trôi nhịp sống chan hòa niềm mơ.

Vào đi tình ý dạt dào
Tự dưng cảm thấy mời chào thắm trao
Vào đi nhỏ nhẹ thanh tao
Tâm hồn như thoáng bay cao khoảng trời.

Giờ thì điểm lại trong đời
Ra vào những chổ ấu thơ đến giờ
Những gì giữ lại trong mơ
Những gì có được mà nhờ đến sau?

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

Không còn đường tư lự



Không còn đường tư lự

Lẻ tự nhiên lớn lên là mơ mộng
Nhất tình yêu đôi lứa sống quanh ta
Cho đến khi con tim đã say ngà
Hương tình ái ngập đầy mà chưa đủ.

Bắt đầu yêu quá lu bu thấy đẹp
Luôn suôi lòng hay khép nép mà duyên
Không hờn la để sinh chuyện vậy hiền
Dù lúc ấy có cùng miền chật hẹp.

Khi đang yêu hệt như kép như đào
Lo lắng nhau đến cơm rau đơn giản
Vui đẹp nhất không phàn nàn khi nạn
Cùng quyết tâm giải quyết vạn khó khăn.

Rồi sau đây khi chợt vắng vài ngày
Luôn thăm hỏi cho vơi vài nổi nhớ
Mong, ngóng, đợi đến thẩn thờ bở ngở
Gặp được rồi không vội nở chia tay.

Với tình yêu như thế này thật sự
Đẹp vô cùng quý mến chử yêu đương
Được sống chung như xu hướng bình thường
Yêu ý nghĩa không còn đường tư lự.

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Phủ phê thơ chờ



Phủ phê thơ chờ

Một người mong ngóng gặp nhau
Đi xa mấy nẻo làm cầu thơ vơi
Hết ngày, đến tháng, mùa ngơi
Cây xanh, trái ngọt khắp nơi tưng bừng
Thiên nhiên muôn thuở thêm cưng
Thiếu người chờ đợi làm ngừng nhịp thơ
Nơi đâu dẩn đến ngẩn ngơ
Lượm nhặt câu chử đợi chờ tương giao
Người ơi, thơ thẩn lượn chao
Sông sâu, biển rộng, núi cao hảy về
Ngày, đêm tâm trí đê mê
Người về vai nặng phủ phê thơ chờ.

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Gởi tặng người



Gởi tặng người

Cho, mua, biếu, đổi ít tặng không
Thời nay làm việc chẳng không công
Ngày đêm mệt nhoài nào ngơi nghỉ
Chỉ bởi cơm ăn ráng sức gồng.

Ngơi nhiều, làm ít muốn có tiền
Bình thường chê bỏ muốn như tiên
Siêng năng làm, học lại không muốn
Tự hỏi làm gì có quyền riêng ?

Thân phận bằng ai lại muốn tình
Người đến tìm hiểu có mà khinh
Tự mình đánh giá sao cho đúng
Tri âm, tri kỷ ý hợp minh.

Xem xét có không một tấm lòng
Để mà rộng mở cả trời không
Yêu thương như thể tâm hướng thiện
Cuộc sống, thiên nhiên đẹp màu hồng.

Có nghĩ gì chưa ở tương lai ?
Thời gian nhanh lắm thấm thoát phai
Không trở về được thời quá khứ
Vậy trước mắt thôi là phải cày !

Trước lạ, sau quen cứ mĩm cười
Cho đời tươi sáng mỗi con ngươi
Đồng tâm chung sức vì sống đẹp
Không biết lấy chi gởi tặng người.

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Ơ thờ



Ơ thờ

Một mình với những giấc mơ
Đi ngang về dọc bơ vơ một mình
Hỏi rằng sao cứ y thinh ?
Ai đâu có được cho nhìn chút thôi
Học tìm và nhận cho rồi
Còn mơ nhiều nữa ôi thôi cuộc đời.

Có lúc buồn tủi người ơi
Tự xem mà cảm lòng vơi duyên nào
Bình thường có những xốn xao
Mở rộng chào đón như trau tấm lòng
Duyên thời được dịp mừng mong
Như rằm trăng sáng theo vòng tự nhiên.

Xin mời mà ghé bên hiên
Xem người, hỏi bạn dữ hiền điều chi ?
Ghé thăm thêm hiểu những gì
Thực ra mơ mộng bởi vì yêu thơ
Có người đùa nói ngẩn ngơ
Nhưng lại là thật ơ thờ lâu nay.

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Ghép trọn vần thơ



Ghép  trọn  vần  thơ

Thoảng hương lưu luyến chân tình ta
Thâu canh tỉnh mịch vẫn men ngà
Nằm ôm gối chiếc lòng mơ tưởng
Cùng nhau hát khúc khải hoàn ca.

Giấy chờ nghiên bút ghép chử thi
Tay ai nắn nót viết chi li
Câu thơ như xóa tan buồn tủi
Lòng ai cảm giác hóa nhu mì.

Nhịp thơ chờ nối giọng thêm ngân
Người qua kẻ lại chút phân vân
Nơi đây tấu khúc thơ giai điệu
Chờ đợi đôi câu ghép trọn vần.

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Người phương xa nào ?




Người phương xa nào ?
 
Sớm trông, chiều đợi, tối mong
Sao mà nổi nhớ trong lòng thiết tha
Thời gian cứ mãi trôi qua
Người ơi có biết nhớ là gì không ?

Đêm về đến ngỏ ngó trông
Bước qua, bước lại bềnh bồng ngẩn ngơ
Bất ngờ nghe tiếng ầu ơ
Lời đâu như hẹn mộng mơ tâm tình.

Nghe qua, rồi ở tim mình
Lâu lâu thổn thức bóng hình người ơi
Làm tim xao xuyến ơ hời
Rung lên nhịp đập rối bời tình duyên.

Mơ ngày cùng chuyến thuyền uyên
Đắp xây hạnh phúc bằng niềm yêu thương
Quanh đây cuộc sống bình thường
Mong chờ được gặp Người phương xa nào ?

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

Đời thường cảm nhận



Đời thường cảm nhận

Ngôi nhà thơ thẩn lẫn thẩn thơ
Người đi kẻ lại cứ ơ hờ
Thôi thì chấp nhận vì tâm huyết
Đôi khi thỉnh thoảng cũng ngu ngơ.

Sống chết đời người có biết đâu ?
Tài trí_Mưu mô khác ở đầu
Mục đích cũng tùy là tốt, xấu
Để mà thiên hạ nhớ thương lâu.

Đâu ai sống mãi để hưởng vinh
Thỏa chí theo tâm, ý tưởng mình
Thắng, cười trên khổ, lo người khác
Sau rồi có lúc lắm kẻ khinh.

Chết đi theo nghĩa chết làm sao ?
Về nơi vĩnh cữu vẫn hô hào
Đời thường lo sống mà cảm nhận:
“ Theo đời suôn sẻ nhẹ lo âu ”