Phủ phê thơ chờ
Một người mong ngóng
gặp nhau
Đi xa mấy nẻo làm cầu
thơ vơi
Hết ngày, đến tháng,
mùa ngơi
Cây xanh, trái ngọt
khắp nơi tưng bừng
Thiên nhiên muôn thuở
thêm cưng
Thiếu người chờ đợi
làm ngừng nhịp thơ
Nơi đâu dẩn đến ngẩn
ngơ
Lượm nhặt câu chử đợi
chờ tương giao
Người ơi, thơ thẩn
lượn chao
Sông sâu, biển rộng,
núi cao hảy về
Ngày, đêm tâm trí đê
mê
Người về vai nặng phủ
phê thơ chờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét