Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Nối phương cuộc đời



Nối phương cuộc đời

Từ khi tìm cách nghĩ suy
Để mà thoát khỏi cơn nguy đói nghèo
Duyên đời xắp xếp như theo
Định số đã sẳn vài keo thử lòng.

Mấy phen đời sống chắc xong
Nhưng mà qua được chút hồng tương lai
Năm tháng đâu chỉ tính vài
Gối đầu ước định nặng vai quảng đời.

Họ hàng, lối xóm nhiều nơi
Từng thời gian đó có vơi, có đầy
Thay đổi hợp lẽ là đây
Quy luật nhân quả bao vây kiếp người.

Tề tựu thỉnh thoảng nhắc hời
Giữ gìn hiện tại vùng trời mai sau
Tâm luôn ghi nhớ thuộc lào
Thiện nhân theo hướng nhằm trau ân tình.

Ơn nghĩa, đạo hiếu quang minh
Trong sạch kể cả riêng mình biết thôi
Vãng lai quá khứ ít hồi
Trân trọng thành quả mồ hôi đã dành.

Sống chung xã hội có ganh
Xem như nếm trãi trưởng thành mà vươn
Hòa theo nhịp điệu bình thường
Giữ tâm tỉnh lặng nối phương cuộc đời.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Thơ tứ tuyệt 021



Thơ tứ tuyệt 021 

Sống đời theo nhịp 
Dưởng tâm, thân thiện có mái chùa
Việc nghĩa song hành cả sớm, khua
Thời gian thích nghi mà đóng góp
Sống đời theo nhịp cũng đâu thua. 

Lời nói 
Nói ra lời thẳng hoặc vòng
Đa phần từ ý phát trong ra ngoài
Có khi lời bị trái tai
Phát sinh mâu thuẩn rồi vài cự gây. 

Vui chơi 
Vui chơi giờ giấc hợp minh
Bù đắp mệt nhọc mở tình, nối tay
Nội dung, ý nghĩa, khôi hài
Đời sống phong phú thật hay bạn bè.

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Đổi đời



Đổi đời

Đổi thay hai chử mà thôi
Thế nhưng muốn có đâu ngồi ở không
Quyết chí vượt khó bền lòng
Người cảm trợ lực hợp long bước đường
Trước tiên tự lực nhiều phương
Thời gian thử thách hồi chương liền kề
Kết quả đánh giá tỉ tê
Nội dung, thẩm mỹ đáng mê những gì ?
Sống đời có lúc chi li
Mới cũ nhìn nhận khắc ghi nhiều người
Thật hay khi nhớ mĩm cười
Đôi khi không biết vui tươi thế nào ?
Có lúc cảm giác nao nao
Vừa qua cơn mộng làm hao sức mòn
Không cho việc nhỏ cỏn con
Vì là nguồn gốc để còn ngày mai
Vậy thôi làm mới chừng vài
Đến lúc vững chắc mở khai đổi đời.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Tiếng vạc kêu đêm



Tiếng vạc kêu đêm

Màn đêm buông xuống đem tỉnh lặng
Về với tâm hồn mãi bon chen
Thân tâm chấp nhận kiếp sống quèn!
Đời trước nghiệp nhân đà trau tặng.

Trân trọng nghĩa tình bao thân ái
Quên bỏ buồn xưa thuở chốn nao
Nở hoa môi miệng vẫy tay chào
Nhân sinh trọn kiếp dù trở ngại.

Đêm thâu tĩnh mịt lim dim ngủ
Tâm thức lưu truyền nợ trả, vay
Thay đổi làm sao số kiếp này!
Nhẹ nhàn sống an vào trú ngụ.

Hư không khoảng trống yên giấc mộng
Hồi xa chuông, mõ vọng tiếng ngân
Ru điệu dân gian điệp khúc thần
Lắng nghe hướng phát vùng gió lộng.

Câu thơ viết lên hòa điệu nhạc
Tấu khúc thiên đàng ảo ảnh ca
Bay cao gữi gắm nét thật thà
Tiếng vạc kêu đêm lời thầm hát.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Thơ Tứ tuyệt 020



Thơ Tứ tuyệt 020

Hạnh phúc vui khỏe
Thời gian trôi mãi với đường đời
Suy ngẫm, tâm ý cuộc sống trôi
Lâu ngày tích lũy làm điều tốt
Hạnh phúc vui khỏe với nhiều người.

Tri ân ghi nhớ
Tôn kính người lớn gặp dạ, thưa
Truyền thống đạo nghĩa có từ xưa
Tuổi cao, đức tài người quá cố
Tri ân ghi nhớ mãi không thừa.

Hư vô xem xét
Mọi người quyền được chọn con đường
Xấu, tốt suy xét những tình thương
Hên , xui số mạng người dương thế
Hư vô xem xét biết đâu lường.

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Đục, trong cuộc đời



Đục, trong cuộc đời

Chết rồi hồn phách đến đâu ?
Thiên đàng, địa ngục hay bâu xó đường
Có không hai cỏi âm dương ?
Trần gian người trãi đã tường nói, ghi.

Sống nay, mai thác chữ vì
Đói, no, năng, biếng tứ chi mỗi người
Đáy lòng ham muốn nào vơi
Làm sao mà có dâng mời tấm thân.

Lý trí người sống luôn cần
Suy nghĩ, hành động rung ngân tấm lòng
Đang sống người thật chính tông ?
Hay chỉ thân xác mà không có hồn ?

Người theo thời cuộc lớn khôn
Người muốn nổi cộm mở ngôn khoe mình
Người thật công việc chứng minh
Người giả thích nói linh tinh nhiều điều.

Sống đời đủ cách lắm chiêu
Tốt xấu lẫn lộn liêu xiêu mềm lòng
Cho ai nhẹ dạ dễ cong
Lập trường giữa những đục, trong cuộc đời.

Nghĩ gì trong óc người ơi ?
Xấu ma quỷ khiển tơi bời phá tung
Tốt thì tâm khiển tình chung
Dựng xây sống đẹp muôn trùng ngày mai.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Chùm thơ đưa tiễn Bác Giáp đi



Chùm thơ đưa tiễn Bác Giáp đi


Bác Giáp trong lòng Việt Nam

Việt Nam Tổ Quốc mất đi
Vị tướng lừng lẫy sánh bì vĩ nhân
Bác Giáp sống tốt tâm cần
Văn hóa dân tộc nghĩa ân đời người
Niên thiếu Bác thiếu thắm tươi
Trong lòng giác ngộ nụ cười Việt Nam
Quyết chí học rộng để làm
Nào là đủ thứ thân kham rất nhiều
Trong lòng nuôi nấng chử yêu
Nhân dân, đất nước như điều thiêng liêng
Công chung trọng đại hơn riêng
Theo nguồn sách lượt tránh phiền người dân
Rất nhiều xem Bác người ân
Trong nước, quốc tế khấn thần tiễn đưa
Tôn kính buồn khóc như vừa
Mất đi gì đó thiết tha đời mình
Chính khách, học giả thấu tinh
Lịch sử dân Việt gắn tình lòng dân
Sức mạnh đoàn kết luôn cần
Đồng tâm hiệp lực xây nâng quê nhà
Tham gia lập nước Việt ta
Trọn tình yêu nước thật thà lòng tâm
Học, làm dù có âm thầm
Kết quả chính nghĩa tiếng ngân vạn hình
Công ghi đời Bác chuẩn minh
Quốc tang tổ chức thấu tình khắp nơi
Hà Nội linh cữu sáng ngời
Báo trình Lăng Bác về ngơi Vũng Chùa
Đảo Yến biển lặng sóng mơn
Gần ba hòn đảo, Thọ sơn tựa hình
Là nơi Bác chọn ẩn mình
Quảng Bình nghèo khó nặng tình nước non
Nơi cha mẹ đã hao mòn
Sinh thành, dưởng dục người con trưởng thành
Bác nằm yên nghĩ thiên thanh
Sáng trong một góc hiện vành thái dương
Bác đi mở ngõ con đường
Việt Nam dân tộc rõ tường tiến lên.

=== 000 *** 000 ===

Người hùng dân tộc

Cả nước thương tiếc tiễn Bác đi
Công ơn lưu mãi đến chi li
Anh Văn, Tướng Giáp lời thân thiết
Người hùng dân tộc xã thân vì
Nhân dân, Tổ Quốc thêm giàu mạnh
Văn, võ song toàn sách lượt ghi
Trong từng cuộc chiến cùng quyết thắng
Sức mạnh lòng dân vượt những gì.

=== 000 *** 000 ===


Người hiền nhân
Bác Giáp tài, đức của hiền nhân
Cuộc đời công bộc lẫn tiếng ngân
Tâm thân một hướng vì dân, nước
Giản dị, bình thường đến dạ, vâng.

Tôn kính tên tuổi
Bác Giáp đường chọn tự nảy sinh
Học hành, tham chiến chẳng vì vinh
Gia sản cho đời vô cùng quý
Tôn kính tên tuổi nhớ tấm tình.

Siêu độ Bác Giáp
Người sống vô cùng xót xa thương
Bác Giáp đi đến Cực Lạc Phương
Linh hồn vĩnh hằng mà siêu thoát
Thế giới Trời mây cỏi Vô Thường.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Tự nhủ



Tự nhủ

Thôi tự hỏi lòng có còn duyên ?
Hỏi đời, người bảo chắc bị điên !
Đa khoa, bệnh viện không chịu khám
Thôi đành cam lỗi bởi người phiền.

Nói thật càng lúc lại không hay
Mà phải nêm nếm đủ ngọt, cay
Ngoài đời có thể cho thấu chuyện
Tìm lời suôn sẽ kẻ đi cày.

Thời khắc lặng im người đã biết
Chỉ nhằm an phận trọn nhân sinh
Lời nói phát ra khi cần thiết
Phản xạ người nghiêng hợp nghĩa tình.

Từ nay chờ đợi ý hợp chăng ?
Hướng đi đời sống chọn quá căng
Tương lai, hiện thực rồi nhân quả
Đúc kết thời gian một chử bằng.

Chết đi, còn sống hẳn khác nhau
Sức lực cơ thể sử dụng trau
Nếu như ngã quỵ không ân hận
Ngũ yên thanh thản đón ánh hào.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Định tâm



Định tâm

Tịnh tâm hai chử giản đơn
Thực tại để có khó hơn nghĩ thường
Hàng ngày cái chuyện soi gương
Cũng phải chăm chút rồi thương chính mình.
Ngoài đời đủ thứ tiếp nghinh
Sau cho vừa ý vẹn tình đôi bên.

Xui xẻo rồi lại gặp hên
Ngoài đời riêng phận lênh đênh khắp miền
Muốn sống chân thật nào nghiêng
Thế mà sao khó, gặp phiền đôi khi
Suy nghĩ, giao dịch, chép ghi
Cố sao đồng ý, không nghi, chẳng ngờ.

Trong đời có đấy làm ngơ
Sự việc trước mắt giả khờ bỏ qua
Suy hoài, nghĩ mãi không ra !
Người làm, kẻ thấy có là thân không ?
Nhiều người cho đó bao đồng
Hơi đâu để ý mất công thấy mồ.

Lở khi đụng chạm dù – ô
Chuyện gì sẽ đến, ra vô khó lường ?
Gặp mà xưng đế, muốn vương
Cố gắng năng nĩ nói tường cảm thông
Sau đó hết sức gánh gồng
Bao nhiêu mệt nhọc, trông mong dung hòa.

Nhiều khi người thấy không ngoa
Đâm ra ganh tức nói loa cả làng
Như thể tình cảnh vô can
Cớ này, việc nọ làm càn thị uy
Nếu như biết sống thì tùy
Người đây xắp xếp bớt nguy khốn cùng.

Một lòng vì khối tình chung
Chín người mười ý rối tung ngoài đời (*)
Định tâm nhân quả luật ơi !
Tích lũy công đức nhằm vơi ưu phiền
Đời sau, con cháu được yên
Cực lạc ta nghỉ một miền mà bay.


-  (*)  “ Chín người mười ý ” : Ca dao, tục ngữ
 

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

Thơ Tứ tuyệt tâm hư



Thơ Tứ tuyệt  tâm hư

Biết ai hờn ?
Vé số nuôi già, trẻ neo đơn
Kiếm ít rau gạo có gì hơn
Có người lợi dụng mà cắp, giật
Lê thân qua bửa biết ai hờn ?

Xã hội nhằn
Trẻ thơ trong sáng tự làm ăn
Thấy vậy lừa gạt lấy nhét răng
Không làm giống trẻ mà cướp bóc
Hậu quả tai ương xã hội nhằn.

Quả báo rình
Cụ già cao tuổi dựa chính mình
Ác nhân tìm đến kiếm cái rinh
Không học ở già làm tự sống
Liền thân hư ảo quả báo rình.