Tiếng vạc kêu đêm
Màn đêm buông xuống
đem tỉnh lặng
Về với tâm hồn mãi
bon chen
Thân tâm chấp nhận
kiếp sống quèn!
Đời trước nghiệp nhân
đà trau tặng.
Trân trọng nghĩa tình
bao thân ái
Quên bỏ buồn xưa thuở
chốn nao
Nở hoa môi miệng vẫy
tay chào
Nhân sinh trọn kiếp
dù trở ngại.
Đêm thâu tĩnh mịt lim
dim ngủ
Tâm thức lưu truyền
nợ trả, vay
Thay đổi làm sao số
kiếp này!
Nhẹ nhàn sống an vào
trú ngụ.
Hư không khoảng trống
yên giấc mộng
Hồi xa chuông, mõ
vọng tiếng ngân
Ru điệu dân gian điệp
khúc thần
Lắng nghe hướng phát
vùng gió lộng.
Câu thơ viết lên hòa
điệu nhạc
Tấu khúc thiên đàng
ảo ảnh ca
Bay cao gữi gắm nét
thật thà
Tiếng vạc kêu đêm lời
thầm hát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét