Con đường cho ý chí
Nơi nhớ thương sâu
thẳm
Thơ trở thành tri âm
Tình chứa chan đầm ấm
Thơ nở nụ âm thầm.
Người có yêu hay mến
Quên mỗi lúc khổ đau
Thay ngọc ngà châu
báo
Tăng sức sống lâu
bền.
Giây phúc sai hay
đúng
Nào ai lường trước
đây ?
Cho đến khi nhìn thấy
Chọn lựa kỷ khi dùng.
Duyên nợ người đem
đến
Bất ngờ cũng lắm khi
Đến lúc lở xuân thì
Cười khinh hay cảm
mến ?
Tìm đến nơi chân lý
Mông lung và bao la
Vậy nghĩ đến người
nhà
Con đường cho ý chí.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét