Thơ tứ tuyệt người
thầy
Người thầy nơi xa
Tấm lòng nhân hậu lẫn
bao dung
Hẻo lánh miền xa giữ
tình chung
Thầy, cô trách nhiệm
thêm bảo mẫu
Đi học, trò ngoan
việc không chùng.
Đúng thầy mình
Trò giỏi hoặc dở
không phân biệt
Nhà giàu hay khó
chẳng nể khinh
Chuyên cần, phá phách
là cần biết
Nói chuyện, phân minh
đúng thầy mình.
Người ân tâm hiền
Thời xưa thầy giáo uy
danh
Ngày nay dạy học lòng
thành ẩn thân
Trò học mến mộ đến
gần
Tiếng tăm vang vọng
người ân tâm hiền.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét