Thơ gữi tặng
Có những lúc biết đâu
ai chợt nhớ
Chuyện đã qua như
muôn thuở tự nhiên
Trong tâm tư trầm
lắng chuyện buồn phiền
Quên nhưng vẫn muốn
tìm miền trông đợi.
Trong hoàn cảnh nhiều
lúc hơi mường tượng
Dáng hình ai gần lắm
tưởng người ta
Con tim run nhịp đập
quá thiệt thà
Nếu tiếp cận ngỡ như
va tình ái.
Khi đơn lạnh nghĩ về
vài tâm sự
Với chính mình với
nhiều thứ xung quanh
Khóc tủi thân, vui
thích cảnh yên lành
Chỉ mình ên mà mong
manh chờ đợi.
Nguồn sinh thơ giống
lời mời trong cuộc
Để hồn trau cho tiếp
bước phiêu du
Mặc bảo giông, nắng,
rét, phủ mây mù
Thơ nói hộ tâm tư từ
sâu thẳm.
Mượn vầng trăng gởi
tình thầm mong ước
Để con thuyền sao ghé
được bến mơ
Nối duyên tơ để không
lở dịp chờ
Dệt dòng chữ cho nên
thơ gữi tặng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét