Nhớ, thương chi
Chờ đợi người đi đến
chuyển mùa
Bao lần không ngũ
những đêm khua
Tâm tư chợt nhớ về
hai đứa
Buồn thiu, cô quạnh
lúc gió lùa.
Trông chờ mòn mõi
khắp mọi phương
Dò la tìm hiểu mỗi
con đường
Chỉ mong biết ít về
tung tích
Tốt xấu ra sao với dặm
trường ?
Trời thanh, trăng
sáng mượn vần thơ
Lấp lánh ánh sao nối
vệt chờ
Ghép nên câu chử
người ở lại
Để mà rong đuổi tiếp
mộng mơ.
Gợi ấm tình nồng
người có hay
Còn thương, xóa lỗi
mà về ngay
Ru cho giấc mộng
thành hiện thực
Môi nở nụ cười, mắt ngừng
cay.
Người đi, hình dáng ở
lại quanh
Làm tim lưu luyến
suốt năm canh
Thẩn thơ, thẩn thờ làm
sao ấy
Làm nhớ, thương chi
cứ hoành hành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét