Mừng rơn
Tình thơ đó với
đây
Lâu lâu đến xum
vầy
Trao nhau vài câu
chử
Mừng vui đến ngất
ngây.
Tình duyên có
nghĩ đâu
Nhưng thơ có chút
sầu
Ngay chính người
chưa hiểu
Huống hồ thơ vài
câu.
Thỉnh thoảng gieo
hạt mơ
Mầm nẩy vươn sáng
chờ
Biết đâu người phụ
tưới
Tin tưởng bớt chơ
vơ.
Thơ dệt mớ tơ
lòng
Cho đỡ nhớ, bớt
trông
Đôi tay nào đan
xẻ
Trang thơ nở nụ
hồng.
Trăm mến đến ngàn
thương
Dành để mộng bình
thường
Quanh đời lòng
nhân ái
Đạo nghĩa cố mà
vươn.
Nhiều khi thơ
giận hờn
Có vui sướng gì
hơn
Vậy thơ cần tâm
tỉnh
Để người thấy
mừng rơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét