Sinh lòng mong ngóng
Hình như lạc vào nơi nào đó
Với hương, màu đủ thứ ở đây
Thật hay mơ bổng thấy tràn đầy
Lòng bổng ấm lửa hồng nho nhỏ.
Chốn xưa ấy còn không chờ đợi ?
Đã bao mùa kết trái cho hoa
Quay lại đây mắt cứ lòa nhòa
Nhìn mọi thứ cứ như điều mới.
Kỉ niệm cũ còn đây câu chử
Kết vần thơ đọc đến thẩn thờ
Men hư ảo sắc màu hoa nở
Vết thời gian khó xóa riêng tư.
Gió, nắng qua gởi lời thơ mộng
Chợt ấm nồng tim lạnh từng phen
Thêm hương quê chút vị đường phèn
Ai chợt nhận sinh lòng mong ngóng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét