Người và thơ
Thơ với thẩn như hình
với bóng
Thoáng dáng ai ngong
ngóng đợi chờ
Làm sao lòng hết bơ
vơ ?
Thuyền đang xuôi dọc
bến bờ nhân gian.
Đất trời rộng trăng,
sao, mây, núi
Ngậm ngùi thay tiết
nuối đã rồi
Người nay lặng lẻ đơn
côi
Vần thơ câu chử lên
ngôi ý tình.
Chờ và đợi nghe chừ
quen lắm
Bổng tâm tư đầm thắm
miền mơ
Nối vần bắt nhịp cầu
thơ
Kịp thời đúng chuyến
chuyển ngơ hết khờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét