Tự giải đáp
Là lữ khách đâu có gì
cao trọng
Mà cúi đầu sao cảm
thấy cách xa
Liều một phen gõ cửa
bước vào nhà
Cái quý nhất tấm lòng
thành chào đón
Nào ngần ngại khi đã
cùng đối ẩm
Thưởng thức trà, trau
đổi ý lẫn thơ
Tư thế luôn có thể bị
bất ngờ
Trong vui vẽ với
điệu,vần trầm bổng
Giờ mới biết chủ nhân
hình và bóng
Nên tạo vườn kỹ niệm
cõi hư vô
Đúng tâm tư lạc bước
chắc trầm trồ
Để nhung nhớ hiện dần
trong ký ức
Nhưng cái đến là
những gì hiện thực
Vui lẫn buồn lẳng
lặng đến rồi đi
Lúc đơn côi suy nghĩ
bởi chữ “ vì ”
Tự giải đáp để tim,
lòng nhẹ trống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét