-
Không phụ thuộc ai
-
Lỡ duyên rồi
-
Đến xế chiều
-
Phận duyên đưa đẩy
Thơ Tứ tuyệt đơn thân
Không phụ thuộc ai
Thời đại bây giờ sống
đơn thân
Không còn là ít thậm
chí nâng
Có người lấy đó là
quyền sống
Không phụ thuộc ai tự
mình cần.
Lỡ duyên rồi
Tự nhiên tình đến với
chính tôi
Dưởng nuôi vun đắp
mãi không thôi
Do ta, đối tượng,
ngoài tác động
Tự dưng an phận lỡ
duyên rồi.
Đến xế chiều
Xưa thời khao khát
được tình yêu
Nhất người hiền, đẹp
dáng mỹ miều
Nghèo khó tủi thân
thèm mơ tưởng
Duyên đâu đơn lẻ đến
xế chiều ?
Phận duyên đưa đẩy
Tại sao mà lại thích
single ?
Nhiều người thường
hỏi hoặc vẽ tô
Không biết trả lời
sao cho hợp
Phận duyên đưa đẩy
đến xuống mồ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét