Mộng tình là thật
Với ta ra ngẫn vào
ngơ
Sáng, trưa, chiều,
tối bơ phờ nhớ ai ?
Gặp chi sau ngắn,
không dài !
Ngỡ ngàng, bối rối và
hay ngập ngừng
Lâu lâu tim bổng thót
ngưng
Tay
chân ngượng nghịu tưởng chừng đang mơ
Thật đúng nào biết
chữ ngờ !
Khiến người run cảm ơ
hơ lạ lùng
Khi không lại đối
diện chung
Để mà thể hiện tới
cùng niềm riêng
Sơ qua giây phút nối
liền
Hình như tâm trí ngã
nghiêng sợi tình
Trong lòng hình dáng
khắc in
Quan điểm, lời nói
sau mình nhớ lâu
Thâm tâm thỉnh thỏang
khẩn cầu
Có dịp gặp gở mở câu
trong lòng
Sau này được đợi,
ngóng, trông
Ước mơ toại nguyện
thiếp hồng cùng tên
Chính thức cưới hỏi
vang rền
Mộng tình là thật cố
lên rất nhiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét