Bài học lao lý một
con người
Mới mười chín tuổi
chưa biết đâu
Từ quê lên phố càng
lo âu
Làm theo bác Phương
nuôi dạy trẻ
Trước mắt không lo có
mà sầu.
Tội nghiệp bé Lý ở
vùng quê
Đến phố nhà bác giống
làm thuê
Trông trẻ, giúp việc
và đủ thứ
Bảo mẫu là sao mới là
nghề ?
Bác nói và làm cháu
chước theo
Thế buộc đang nghèo
mắc cái eo
Để có tiền, cơm xa
quê sống
Nơi chốn phồn hoa vốn
eo xèo.
Trình độ của bé không
công bố
Chỉ nêu hành hạ trẻ
nhỏ thôi
Luật sư, tổ chức quên
biện hộ
Theo đà dư luận cái
cho rồi.
Điều tra, công tố
luận tội chung
Muốn làm người khác
phải sợ rung
Có tìm hiểu chưa nhân
thân bé ?
Gặp phải gian ngoan
có mà chùn !
Quan Tòa công lý
người cầm cân
Mà không hề hỏi đến
nhân thân
Hỏi như xắp sẳn chiều
tuyên tội
Quên bỏ tình thương
đạo đức cần.
Trách nhiệm bàn thêm
quản lý ngành
Chuyên về giáo dục,
dưởng nuôi nhanh
Có không bỏ quên
không kiểm duyệt
Sự việc liên quan
tránh né thành.
Ba năm lao lý phán
quá cao
Thân hèn, tâm khổ lại
bị rao
Răng đe đánh trẻ là
như thế !
Nếu ai thương hiểu
mới nghẹn ngào.
Phương tiện thông tin
cũng rùm la
Nhưng đều theo cách
kẻ kêu ca
Hành vi bạo hành
không chấp nhận
Vị theo xu hướng ấy
vậy mà !
Đánh đập hành hạ trẻ
có đầy
Cha mẹ, chăn dắt bắt
cày thây
Tổ chức, pháp luật
nào nghiêm trị ?
Sợ vây, chùn bước để
mặc mầy !
Bé đi làm thuê trãi
bương đời
Học, làm người bác
lại trời ơi !
Ba năm tội danh hành
hạ trẻ
Bài học lao lý một
con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét