Thơ Tứ tuyệt 016
Vừa
Rượu uống chừng nghĩ chẳng hơn thua
Khéo lời, gia cảnh sẳn đâu mua
Nhiều - ít, dở - hay là đúng lúc
Thói quen lưu khó chính là vừa.
Tóc bạc, đen
Đến thời trầm lặng
tóc xen nhau
Trước sau từng cọng
đổi màu mau
Qua thời trẻ mạnh giờ
luống tuổi
Bạc, đen đầu tóc có
gì nào ?
Vô hữu
Người nhắc trước đây
là quen biết
Sau tôi không nhớ mảy
may nào
Ngẩn ngơ, đối đáp
lòng tình thiệt
Sự đời vô hữu lắm
biết bao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét